Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013

Hoang vu


Không dưng, tôi li thy mình như cô đơn cùng cc gia xô b nói cười. Tôi hay nghĩ, ri đây ba má tôi s già đi, s yếu đui tinh thn và th xác (tht ra, ít nhiu thì hai th y đã ghé thăm ba má tôi ri). Ch Ba tôi s sinh bn na, đau đn thêm mt ln, và li ru con vi mt điu bun xo (mà, đi có li ru nào vui đâu). Ch Hai, ch Tư s li âm vang ging kinh bun thê thm vào nhng sm mai và chiu tà, b mc nhng câu chuyn đi vn đc mt màu bun bã. Vy đó, bng mt cách riêng, cuc đi ai cũng dn cn li. Ri chúng tôi s loi nhau ra khi đi nhau. Âm thm, đau đn. Đng tin vào nhng nói cười lúc sm mai, nhng mi quan h ng ràng buc nhau mt đi. Chúng ta, ch giao nhau trong mt đon nào đó ca hành trình dài này mà thôi. 

Đôi lúc, bt gp vài nim vui nh l, nó cho tôi nim vui sng, và tôi nghĩ nó s dài lâu. Song, cũng nhanh chóng thôi, tôi nhìn thy ngay cái đáy bun bã ca nó. Rng, nay mai đi s sang trang, tt c ch còn là k nim. Không ít ln tôi nghĩ, đi đau nht là k nim. Mt đi mt người, xa vng mt nơi, qua đi mt thi... tt c đu làm mình đau, khi trong tâm đã cht chng k nim v nó. Tôi sng gia vô vàn nhng mi quan h, yêu ghét đ đy. Nhưng tht ra, tôi không ai. Mà nói đúng hơn, đi ai ny sng. Chúng ta không ai, chúng ta cô đơn lm!

Có ln tôi v quê, chng tháng Sáu, nng rát ngày dài. Mt bui sáng, tôi thc dy mun. Tôi nm ráng. Tôi nghe tiếng mi đc g, điu cười nhan nhn ca con thn ln trên nóc mái, tiếng gà bi rơm, tiếng lá khô cun mình trong nng kêu lp bp... Đc nhng âm thanh nguyên sơ. Tôi bt dy đi xung bếp, ít cơm chiên má đ phn cho tôi được tém gn mt góc xoong. Tôi ra phía sau nhà, my cây cukhông còn dng đó na, nghĩa là ba má đã đi làm. Tôi xúc cơm đem ra hè ngi ăn mà nước mt tôi cht chy dài. Cm giác ht như ngày đu tiên ba má b tôi  nhà đ đi làm. Năm y, tôi bn tui, cũng là bui sáng im ng và mt chén cơm chiên như thế này. Tôi ngi nhìn nng lên t con đường phía trước nhà, con đường y có mt con dc. Ngày còn bé tôi tng nghĩ, đó là con dc cao nht trên đi. Nhìn con dc, tôi thy tôi ca cái tha tp ci xe đp, tôi biết đp vòng tròn, biết ngi lên yên t con dy. Tôi thy tôi ca tha mi đi hc, mang dép con trai, tóc con trai, da đen lem luc, đp xe trườn qua con dc đ đến trường. Tôi thy tôi ca tha tui 16, áo dài trng bay pht phi đp xe qua dc và hôm nào gió Lào v tôi hay leo xung dt b. Ri, tôi thy tôi ca bây gi, mi năm hai ln vác balo ra đi, hai ln vác balo quay v đi qua con dy. Đi, thy vy thôi, ch mng manh d lm! Mi đó mi đây thôi, con dc đã dn mòn, tui tr ca tôi đã dn cn. Ch mt bui sáng dy mun và ngi nhìn nng lên đã làm tôi bun đến thế, thì đi còn khi th đ bun. Chúng ta, sinh ra là đ con to xoay vn.

Rt cuc, đi có gì vui nh? Chúng ta trng tay! Ha chăng ch có s hoang vu rúc trong tâm trí này. Hoang vu như bui sáng hôm đó, như lòng tôi bây gi. Bi tôi là người không d buông b, nên đôi ln tôi cm thy sng tht khó. Tôi biết, tâm tư phc tp làm khô héo tôi. Nhưng, nó là bn ngã tôi không sao bài thoát ni.