Thứ Tư, 14 tháng 5, 2014

Vu vơ

Không ít lần, em muốn chọn cho mình một cuộc sống cô đơn. Em muốn một mình rúc trong thành phố đông đúc, ai cũng ồn ào, chỉ riêng em im ắng. Em sẽ vẽ trở lại, mua  một máy ảnh xịn và nghêu ngao chụp ảnh, em ngấu nghiến mớ nhạc buồn da diết mà em mê, nếu còn thích thì em viết vời cũng được. Danh bạ điện thoại, ngoài gia đình, chỉ có số những người cần liên lạc xã giao thôi. Nhiều lúc em muốn cô đơn tận cùng như thế.

Dự là vậy thôi, nhưng đời nó đắng hơn nhiều. Vẫn còn những cái duyên trong đời mình phải gặp, vẫn còn những nợ nần kiếp trước mình phải trả hoặc phải nhận. Vẫn còn phải gây đau khổ, gây mến thương cho nhau nhiều lắm trong cuộc đời này. Chẳng có ai chạy ào qua năm tháng trôi xuôi đâu, phải va vấp nhiều lắm trước khi hết đời. Em hay nghĩ, nếu em không thành một cuộc tình, em sẽ sống bụi phủi, sống cho cái gì em thích. Còn nếu, em êm xuôi một cuộc tình, em sẽ là một người phụ nữ tốt như mẹ, như chị ba của em. Trần tục thế đấy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét