Thứ Năm, 8 tháng 9, 2011

Chân lí cho ngày mới lớn

                              
                                         Tháng 7 - 2010
Tự dưng muốn mình ngây ngô như đưa con gái ngày mới lớn
Cần mẫn bên cuốn tiểu thuyết gạch chân những dòng chữ tự cho là chân lí sống
Rồi trong mơ vẫn tin chắc chân lí ấy sẽ theo ta
Hay cứ muốn mình là cánh diều tuổi nhỏ
Bay mỏi rồi chợt đứt dây tìm về chốn nào đó nghỉ ngơi
Chẳng phải gò bó đời mình bởi giớ hạn đoạn dây, khi trái tim khát khao điều vô hạn
Hoặc cứ muốn mình là chiếc lá úa vàng
Để gió mùa thu cuốn bay vào ô cửa nhà gã thi lãng mạn nào đó
Rồi nhẹ nhàng chiếc lá đi vào thơ, tồn tại cùng câu chữ
Cũng có lúc muốn mình là tình yêu
Bởi thế gian ca rằng tình yêu trường tồn và vĩnh cửu.

Rồi cũng đi qua thời mụ mị
Mọi thứ cứ như vòng xoáy
Một ngày biết chân lí đã đủ đầy, mình thiếu ý chí và lòng nhiệt thành
Cánh diều đứt dây chỉ như kẻ bộ hành trên sa mạc mãi không tìm thấy dấu chân mình sau cơn bão cát
Chiếc lá mùa thu cũng vụn nát bên hiên nhà
Tình yêu còn mãi nhưng nỗi đau tình yêu mang lại cũng tồn tại tương đương.

Hơi đâu ngồi giải mã những vết thương
Bằng những lần đặt tay lên trán
Bởi đường còn dài và ta còn đôi chân.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét