Thứ Ba, 10 tháng 4, 2012

Năm phút

Thế là tôi cuộn vào những thứ vô cùng nhan nhản. Miễn, nó hút cạn những rảnh rỗi và cô đơn.

"Tao ghét mày, ghét đậm đặc chứ không ghét lỏng đâu!" - tin nhắn của bạn, thế là từ lâu tôi cũng đã quên bạn. Mà không, bạn ạ, tôi là người lười thể hiện những yêu thương. Thế là tôi mất nhiều thứ.
Giữa Sài Gòn, tôi nói nhiều, cười cũng nhiều, nhưng đôi lúc tôi cũng không biết mình nói gì nữa.

Quá nhiều thứ hết tầm ảnh hưởng trong tôi, chợt nhiên, thấy mình độc lập quá. Buồn cũng nhiều.

Tình yêu không phải là cả một bầu trời, chỉ là một góc trời thôi. Một góc trời thì không đủ ủ ê một bầu trời, tiếc thật.

Tôi chấm dứt mọi thứ rất giỏi, nhưng sau những sự chấm dứt, thường là buồn (không phải chấm dứt một tình yêu).

                        Rảnh 5', viết linh tinh. 

1 nhận xét:

  1. CHÀO CÔ BÉ! SỐNG NÊN YÊU THƯƠNG VÀ CẦN THIẾT PHẢI THỂ HIỆN SỰ YÊU THƯƠNG. CHÚC CÔ BÉ GẶP ĐƯỢC NHIỀU ĐIỀU MAY MẮN TRONG CUỐC SỐNG!

    Trả lờiXóa